Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011
Vịnh Hạ Long - một trong 7 kì quan thế giới
Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011
Trò chơi trốn tìm
TTO - Ngày em mới về trường, anh không bộc lộ chút tình cảm nào với em. Không phải vì em không nổi bật, không phải vì anh trơ lì trước sự xinh đẹp của em. Đơn giản chỉ vì anh đã đi qua nhiều mối tình mà kết thúc là sự tan vỡ.
Tình yêu anh dành cho em đang muốn gọi em về bên anh - Ảnh minh họa từ deviantart |
Nơi cuối con đường anh có đợi em?
TTO - Bây giờ đang là mùa đông. Ở đây lạnh lắm, nhiệt độ lúc nào cũng xuống đến âm. Em thường xuyên không ngủ được và căng thẳng vì quá nhiều việc phải làm. Chiều nay em khám phá trong khuôn viên trường có một hàng cây mùa đông…
Ảnh minh họa, nguồn: wallcoo.com |
Mưa trái mùa
TTO - Tháng tư, từng cơn mưa lạnh rơi vào lòng phố. Gió lặng lẽ ở ngay cạnh mưa, tan trong mưa. Đứng giữa Hà Nội, giữa những con đường quen thuộc mà nhớ Hà Nội quay quắt.
Nhớ như đã xa Hà Nội cả nghìn kilomet. Nỗi nhớ đầy dần lên, lòng nghẹn lại. Đứng bên dưới nhìn lên lan can quán Đinh, thèm, nhớ… nhưng không dám bước chân lên.
Tháng tư, không còn mùa đông, nhưng phố trầm lặng, đôi lúc đứng nhìn hồ Hoàn Kiếm thấy mong manh một nỗi niềm, cảm giác tận sâu trong tâm hồn có điều gì đó thiếu vắng - Ảnh: Bích Dậu |
Em là người quan trọng!
Em là người quan trọng!
TTO - Em bảo: “Hình như em không phải là người quan trọng của anh!”. Cảm nhận ấy anh không biết nó xuất phát từ cơ sở nào, có thể do anh khô cứng, không biết cách thể hiện tình cảm nên em ngờ ngợ thế?
Riêng đối với anh, em là người quan trọng. Là một phần cuộc sống, công việc của anh... - Ảnh minh họa từ Internet
Riêng đối với anh, em là người quan trọng. Là một phần cuộc sống, công việc của anh. Em đã chiếm rất nhiều ngăn trong suy nghĩ của anh và hình ảnh của em đi qua bộ nhớ của anh rất nhiều lần trong ngày. Nhớ lúc em cười, em khóc, nhớ cả dáng đi trong nắng mai của em, giọng nói và ánh mắt… Nỗi nhớ ấy chắc em không thể hình dung được. Như thế theo em, em có là người quan trọng của anh?
Nếu em không phải là người quan trọng thì anh đâu tốn thời gian ngồi hàng giờ bên em trong quán cà phê để
Riêng đối với anh, em là người quan trọng. Là một phần cuộc sống, công việc của anh... - Ảnh minh họa từ Internet |
Nếu em không phải là người quan trọng thì anh đâu tốn thời gian ngồi hàng giờ bên em trong quán cà phê để
Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011
Hãy mãi là chính mình.
Có những điều trong cuộc sống dường như bất động mãi với thời gian, nhưng không vì thế mà ta phải “ra sức” để khiến nó vận hành. |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)