Tình yêu

Một nửa mùa thu

  Tác giả: Bằng Lăng Khóc

Năm tháng làm mình quên hết mộng mơ
Con đường cũ, anh không chờ em nữa
Chẳng ai còn thương chút tàn dư hoa sữa
Vì đôi dòng sơ ý rẽ chia trôi 

Buồn quá anh ơi ! Một nửa mùa thu
Có lẽ hai đứa phải xa nhau thật đấy
Trời vẫn cao, vẫn trong xanh là vậy
Mà chuyện mình cứ u ám như đông.

Gió mát hiu hiu tưởng dịu cõi lòng
Mà buốt quá làm tim em se thắt
Mỗi khi lá rơi, giá có ai đi nhặt
Để đường em về vơi sắc đốm mùa thu.

Hoa sữa sao cứ reo rắc tàn dư
Của mối tình em định đem giấu kín
Nhưng buồn lắm hoàng hôn về khẽ vịn
Lên bức tường gạch đã cũ từ lâu.

Là em biết mình chẳng thể quên nhau
Bởi mùa thu vẫn dệt vàng nỗi nhớ
Dù trái tim ai đem chia hai nửa
Một nửa vẫn vùi trong tán lá ngày xưa.

Năm tháng làm mình quên hết mộng mơ
Con đường cũ, anh không chờ em nữa
Chẳng ai còn thương chút tàn dư hoa sữa
Vì đôi dòng sơ ý rẽ chia trôi.

Anh và em mỗi đứa một mảnh đời
Bên cạnh nhua sẽ có người thay thế
Dù hạnh phúc khổ đau cũng không thể
Đem nửa này về khép với nửa kia

“Anh đừng buồn! Định mệnh đã cách chia”
Em thường nói vậy, mỗi khi em nhớ
Và khi nhớ em, anh hãy làm như thế
Để không ai phản bội nửa của mình

Nhất định một ngày em sẽ tìm anh
Để thực hiện những gì em đã hứa
Đừng tuyện vọng, kiếp này không còn nữa
Kiếp sau em nguyện làm một nửa của người